DUYÊN NỢ


Chúng mình có một chữ duyên nhưng thiếu một chữ nợ phải không anh
Nên đi cùng nhau cuối con đường cũng chia thành hai ngã
Người từng rất yêu bây giờ thành người lạ
Lối ta trở về ngược hướng nhau đi

Thì ra đoạn cuối yêu thương luôn là sự chia ly
Nên người ta thường chẳng tin vào đậm sâu hay lòng người trăm năm bất biến
Cũng giống như chuyện tình yêu muôn đời của sóng và biển
Tưởng đến vô cùng vẫn cách trở đấy thôi.

Phải không anh ơi
Mọi khổ đau trên đời
Vốn dĩ bắt nguồn bởi hai từ duyên nợ
Nên dù ta có vì nhau đến thế nào đi nữa
Cũng ngậm ngùi lặng lẽ rời tay nhau
Ừ, là duyên nợ mà... em nào giám trách đâu
Nông sâu lòng người làm sao em đoán được
Chúng mình không thể cùng nhau đi chung bước
Chắc do ông trời chẳng ràng buộc đôi ta....

Nhận xét