Đánh thức giấc mơ hôm qua như vẫn còn dang dở

Rồi cũng có lúc ta cần phải trở về
Đánh thức giấc mơ hôm qua như vẫn còn dang dở
Với nắng
Với mưa
Với mênh mang của gió
Với những tháng ngày dài màu trắng xóa như nhau

Gió giấu mưa rồi...mưa giấu nắng nơi đâu
Ta giấu em đi...em giấu gì trong mắt
Ta nợ em
Hay
Em nợ ta sự thật
Nếu bí mật là vui sao ký ức lại buồn

Chỉ những dấu chân nào từng đi qua yêu thương
Mới hiểu được trái tim lý lẽ riêng của nó
Mới biết cách cảm thông cái cô đơn vốn thuộc về nỗi nhớ
Mới đủ sự bao dung để nhìn vào quá khứ
Mới kịp tha thứ cho mình ít nhất một vần thơ

Ta gọi lại nắng...nắng gọi lại gió mưa
Ta gọi lại giấc mơ cao vời xa xôi nhất
Ta gọi lại em trong phai tàn run lạnh
Ta gọi lại chính mình
Ta gọi lại đớn đau
Ta nhớ em...

Em có nhớ ta đâu
Khuôn mặt cũ sẽ ra sao sau tháng năm gọt giũa
Ta chỉ sợ...
Một điều
Ta chỉ sợ...
Em đã hoàn toàn quên mất ta...

Nhận xét