LỖI HẸN

Em lỗi hẹn mùa thu không còn nữa
Hoa sữa rơi trên lối cũ hẹn hò
Từ dạo ấy anh chẳng còn qua nữa
Những ngọt ngào bỗng hóa những tàn tro

Em lỗi hẹn anh tìm về với biển
Biển mênh mông rộng đến vô cùng
Con sóng nhỏ nhắc ngày em trở lại
Biển thét gào... cuốn nỗi nhớ ra xa
 
Em lỗi hẹn và anh không chờ nữa
Hải âu buồn chợt vỗ cánh bay đi
Em tới muộn anh chẳng còn đợi nữa
Tưởng đậm sâu mà lại hóa nhạt nhòa

Từ độ ấy cứ vậy rồi chia xa
Yêu dấu cũ chúng mình không nhớ nữa
Mùa thu chết trong nồng nàn hoa sữa
Biển khi xưa sóng cũng chẳng ồn ào.

Nhận xét